Tôi sang thăm chị vào một ngày cuối năm. Nhà chị tít
trong xóm. Chị là bạn học của chị tôi từ ngày bé, lớn lên lại là đồng nghiệp. Rồi chị tôi công tác, lập gia đình ở
xa nên thi thoảng tôi “nhiệm vụ” ghé thăm chị.
Nhà cửa vắng vẻ, chẳng có dấu hiệu
nào là Tết. Trước ngõ mấy cây dừa cao tít cứ lơ lửng mấy trái già. (Sớm không rụng,
muộn không rụng, biết đâu rụng ngay lúc mềnh đi qua.:(.)
Tôi tròn mắt thấy chị đang vắt vẻo
trên thang để…sửa điện. Chị hả miệng cười ha hả, “Em vô nhà đi, cái bóng ni lâu quá rồi, chập chờn lúc sáng lúc không”
Chị loay hoay trà nước, ái ngại quét bụi bặm trên ghế, nhanh tay vơ nốt cái màng nhện giăng ngang bàn. Chị hồ hởi thỏi thăm ba má, chuyện
học hành, rồi đến chị tôi, 2 đứa nhóc.
Đến đó, chúng tôi cùng im lặng.
Ngoài sân mấy con gà con lơ ngơ dạo qua dạo lại. Phía trời xa xa, từng nhóm
chim xếp hình chữ V bay về núi.
Nghe bảo ngày xưa có đợt
lính về đây làm công trình, một lần chị đi dạy về bị ngất xỉu được một bác sỹ
quân y cứu. Tình yêu của họ bắt đầu từ đó.
Sau khi kết thúc, anh hứa về Bắc và sẽ quay trở lại xin hỏi cưới chị. Mà cái ngày “sẽ” đó
8 năm qua vẫn chưa tới. Từ hồi chị 26, đến giờ.
Bạn bè, gia đình đều bảo
chị có chồng đi, chờ đợi chi nữa. Có người nhẹ nhàng nhắc, đàn ông là chúa hứa
hẹn, người cay cú rằng cái bọn đàn ông Bắc, 100 thằng tới 99 thằng đểu. (xl, tớ
chỉ là trích dẫn).
Còn chị tôi bảo ngán tới cổ
cứ mỗi lần đến nhà chị là chị lại kể chuyện anh, kể dài, kể tha thiết, kể tự
hào, kể cứ y như cái con người ấy chỉ mới đi hôm qua đây thôi.
Nhìn gương mặt gầy gò chi chít tàn
nhang, đôi gò má cao và nét mày nhợt nhạo, sao tôi thấy chị…xấu quá.
(Tôi bất giác bật ra cái ý nghĩ, bây
giờ anh ta có quay trở lại cũng chẳng cưới chị đâu.)
Chị tôi đã có lần muốn nhờ bạn bè tìm
anh, để hỏi dứt khoát, để chị còn lấy chồng, để chị thôi chờ đợi, để chị hết mơ tưởng. Sự chờ đợi của chị khiến người thân nổi đóa, nổi cáu, nổi điên ấy chứ.
(Cơ mà nếu bắt gặp một người mộng du đang lơ lửng trên nóc nhà, thì bạn có nên đánh thức họ không?
(Cơ mà nếu bắt gặp một người mộng du đang lơ lửng trên nóc nhà, thì bạn có nên đánh thức họ không?
Rồi thì bản thân họ có muốn
được đánh thức không?)
Cơ mà bao giờ qua cơn mơ?!
Cơ mà bao giờ qua cơn mơ?!
"Chị, không có người sửa điện nhưng căn nhà của chị sẽ tươi sáng nếu chị đứng lên mở toang cửa ra. Ngoài đó, có mùa xuân đang về."
tem vàng khai trương nhà mới hi chị phải đi vòng mãi mới tới nhà em đó
Trả lờiXóaChữ tình ấy sao mà trăm nẻo nhỉ
Trả lờiXóaMà oan nghiệt cứ xiết lòng đợi chờ ..............
" cái bọn đàn ông Bắc, 100 thằng tới 99 thằng đểu"
Trả lờiXóaHê hê...hay nhứt câu nì. Mà sao kg về đây viết ha Hạ? viết hay quá
Ha ha ha :D
XóaXem dễ , com khó ghê , HH viết hay , lại khoe tay đẹp :)
Trả lờiXóa