Thứ Ba, 19 tháng 4, 2016

Con chó và cô chủ

       Nghe má kể, "con chó của con (con chó đi lạc) ăn gà nên má xích lại ngoài vườn rồi"
Lâu mới gặp cô chủ, con chó quýnh quáng nhảy cỡn lên kêu rối rít. Nó bị dây xích quấn mắc kẹt vô gốc cây, càng muốn thoát ra, sợi dây càng xiết chặt. Cô chủ nới lỏng cổ, mở bớt nút thắt để sợi dây dài hơn, kéo tô nước lại gần. Cô chủ đứng lặng hồi lâu rồi gặng hỏi, ở nhà má có để nó thiếu thốn hông, có quên cho nó ăn hông, mà....?
Cô chủ đang cố vớt vát tin tưởng rằng không phải con chó xấu đâu, tại nó đói quá đó mà, nó hiền ngoan đáng yêu đời nào lại hung bạo xé xác đàn gà con nhai ngấu nghiến như má kể. (Cũng như với con người, cô thấy cách nghĩ suy xét tới hoàn cảnh dường như dễ chịu hơn.)
Nhớ cái ngày nó đi lạc, sau những ngày lang thang ngoài rừng, đói mềm, ghẻ lở, nó đánh liều theo chân bà về, nhìn thấy cô chủ đang tưới rau bên hè, chạy lại ngồi xuống nhìn nó. Nó ngước lên nhìn lại, ánh mắt như van. Từ đó nó và cô chủ làm bạn, nó theo cô chủ đi khắp nơi, tối ngủ sát cửa phòng cô chủ. Qua một mùa hè, nó lớn nhanh trông thấy, xinh đẹp và khỏe mạnh.
Còn bi giờ...
Cô chủ thương hại, xin bà chủ thả nó ra, với lời đảm bảo, con sẽ trông chừng nó.
Trưa đó cô chủ mang thức ăn ngon cho, nó vẫy đuôi, mừng quýnh. Không biết nó có đủ nhạy cảm (như con người?) để nhận ra cô chủ nhỏ đã không còn nhìn nó với ánh mắt yêu thương tin tưởng. (?) Chiều cô chủ ra đồng chơi, nó tí tởn chạy theo (như ngày xưa), hái rau, ngắt hoa dại, gặp ai giúp người nấy, khi giúp cô kia khiêng bao cỏ lên xe, lúc đẩy giúp xe lúa mắc lầy…
        Chiều về, cô chủ đi trước nó lẳng lặng theo sau rồi cách xa dần…xa dần…Dường như nó hiểu ra điều gì...


1 nhận xét:

  1. Như vậy nó đã hiểu ra -nhưng cũng có lẽ là do nó quá đói nên mới xé xác gà con

    Trả lờiXóa